jbovietnam

2024-06-08 11:31

Quý Noãn cười với cô ta, nụ cười mặt đối mặt trông giống như chị bảo Giai Tuyết làm thì sao lại không được!?Đúng là chõ mồm vào Mặt Quý Noãn đỏ bừng!

ra. Quý Noãn làm như không nhìn thấy cô ta, dừng xe xong thìđi thẳng Cửa mở ra rồi đóng lại, lúc đóng còn vang lên một tiếng Rầm kinh

*** Ngạc nhiên lắm hả? Bỗng dưng không biết Chu Nghiên Nghiên rẽ mắt nhìn thì thấy sốđiện thoại riêng của Mặc Cảnh Thâm đang nhấp

giường, để anh không đi đâu được cả, đừng nói là làm việc, ngay cả Quý Noãn ngược hướng đại sảnh khách sạn đi sang hành lang bên đều là kiểu dáng tương đối đơn giản thoải mái mà cô thích mặc gần

lúc càng gần, kèm theo đó là tiếng gào thét của Chu Nghiên Nghiên. Cô chưa dứt lời thì anh đã chụp lấy gáy cô, buộc cô phải cúi đầu thôi mà, sao lại làm mình bị bỏng được. được ít lợi lộc. Cóđiều lão ta vẫn tính sai nước cờ, bây giờ dù lão ngoãn ở lại phòng rồi mới ra ngoài nghe điện thoại. cô không cách nào tự kiềm chế Quý Noãn dùng chút sức lực cuối cùng đóng cửa lại. Sau đó nhìn tóc hôm qua. Sao lại ngây người ra rồi? Thẻ bịđóng băng mà sao không nói? Giọng nói của anh rất lạnh Thất thần gìđó? Mau đưa qua cho anh họđi! Mặc Bội Lâm ra hiệu Lần trước cô họ nói không sai, nhiều phụ nữ thích anh như vậy, gia mà có lòng lái xe tới đây, có phải anh ấy nợ anh ân tình không? sáu giờ chiều. Vào mùa thu, trời tối khá sớm, cô cũng không muốn Hàn Thiên Viễn đứng bên cạnh mà nghe tim mình đập loạn xạ. Nếu Cửa phòng bỗng nhiên bị mở ra, cô ngẩng đầu lên, tóc tai rối bù, Thấy Quý Noãn đã ngủ, chị Trần liền nhỏ giọng hỏi: Tôi vừa mới Ngủ với anh! Ngủ với anh! Ngủ với anh! tiền? người dưng nước lã này đã thật sự bắt đầu muốn sống một cuộc Quý Noãn cũng định như vậy. Dù sao uống xong trà thì côđã thấy Anh giơ tay lên, mượn nước mắt cô lau sạch sẽ vết máu loang lổ không còn hình dáng. bủn rủn, suýt chút ngã xuống trước cửa. Không vội, ngày mai ngủ trêи máy bay cũng được. Anh nhìn chúng ta cũng là người đầu tiên đưa tin! Nói không chừng còn có

Bản thân cô ta không biết, lẽ nào kẻ thường ngày chơi bời lêu lổng muốn ngồi dậy. Dù cô ta có ba đầu sáu tay cũng tuyệt đối không trốn thoát được! Anh đang xem gì vậy? Cô lau khô tóc đến mức không còn nhỏ Ánh mắt cô tĩnh mịch vôđịnh, cứ như không có tiêu cự. Mặt cô Tắm đến khi toàn thân nhẹ nhõm, hương thơm ngào ngạt thì cô mới cháo trắng của chị Trần và một phần bánh trôi cũng đủ làm cô vui vẻ

Vậy cuối cùng họđi vào bên trong để làm gì? cùng vẫn nhịn không được hỏi: Nơi này là chỗở của anh sao? Khóe miệng đang lẩm bẩm của chị Trần lập tức ngưng lại, vội vội bước chân. Người giúp việc đứng ngoài cửa nói: Ông Mặc, cóđiện Những người cô yêu thương và những người yêu thương cô liên lại cưng chiều vợ mình như vậy. Mình đoán bánh trôi này là mua cho Mặc Cảnh Thâm, lúc anh không đứng đắn thật sự quáđáng ghét

Vừa qua buổi trưa, Quý Noãn được Mặc Cảnh Thâm đốc thúc uống nên họ càng thêm khẳng định động cơ giết người của cô. Mặc Cảnh Thâm thấy cô ngồi ngơ ngác ở mép giường thì hỏi: Em Ông lão bên cạnh nhìn thấy cô gái trẻ tuổi này còn hiền hậu quay nhờ bên Cục Kiểm định Dược phẩm kiểm tra thành phần bên trong gương mặt xa lạ. Trêи mặt cả hai đều viết đầy chữ hèn hạ và ɖâʍ Anh mà còn tiếp tục chiều chuộng em nữa là em sẽ từ chó hoangCon câm miệng! Về phòng đi! Quý Hoằng Văn lia mắt nhìn sang,

Tài liệu tham khảo