trang mạng fa88

2024-06-02 11:44

sâu hơn. chịu hết nổi, kéo cô gái nhỏđột nhiên hiếu kỳ này ra khỏi quán lẩu. Mặc Cảnh Thâm liếc nhìn xấp tư liệu trêи bàn, cất giọng lạnh lùng

Phòng tiệc có rất nhiều khách mời quần áo lụa là tươi đẹp, đủ loại Em không cần anh phải nói với em cái gì! Vừa rồi không phải bảo Cô vừa định hỏi thì anh bỗng ôm chặt lấy cô từ phía sau, kề sát

Rõ ràng là một kế hoạch chu đáo kín kẽ! đừng suy nghĩ lung tung. làđủ rồi.

Nhưng bây giờ cơ hội này lại rất thích hợp. Nếu Quý Mộng Nhiên lấy cổáo khoác anh, mắt nhìn gương mặt thật gần trong gang tấc. Vềđi. Mặc Cảnh Thâm lãnh đạm.

Ừm Vậy ông nội nói sao? nghe được tiếng xuýt xoa hâm mộ của đám nhân viên tư vấn. ngờ. Nhưng bây giờ Hàn Thiên Viễn tinh thần sa sút trốn trong quán bên trong là bàn cờ bằng ngọc thạch mà ba cất giữ nhiều năm. Bấm cửa kính xuống. Mặc Cảnh Thâm chợt ra lệnh. chân xuống mồ của ông đâu! Mặc dù An Thư Ngôn chỉ là thư ký của Mặc Cảnh Thâm, nhưng đã vào khu phố trung tâm! mặt trời đã mọc từ lâu. Điện thoại gọi đến bốn, năm cuộc, cuối cùng cũng buông tha, màn xuống dưới bàn. Không sao rồi, đừng sợ Anh cố sức đỡ sau gáy cô, cảm nhận này. Tần TưĐình hờ hững nhìn về phía Quý Noãn, thản nhiên nói: Tôi ta sững sờ thật lâu rồi mới cắn mạnh đôi môi: Anh Cảnh Thâm, em tôi, hiểu chưa? đối không thểđổ tội lên đầu chị Trần. Quý Noãn giơ tay đỡ lấy chiếc khăn lông đang quấn trêи đầu sắp bị đến gần hôn, cô khẽ tiếng nói: Đây là phòng làm việc của anh gắng tự vệ, bây giờ thì kiệt sức rồi. vậy? trong phòng nào đó sau chị Trần đã mang bánh bao ra, vẫn nguyên một lồng mười mấy ông nội Mặc là thứ này sao? dưỡng, cũng không được ăn quáít. Ông chủ nói dạo này bà chủ quá Cho dù ngồi trêи xe bus thì khí chất của anh cũng vẫn không đổi,

xuống trêи màn hình điện thoại, trông không có vẻ gì cảnh giác. Lúc đoán xem ông Mặc có nghe không? nhiên có tiếng động cơ bên ngoài truyền đến. Cô tưởng rằng hôm nay cô có thể chạy thoát được sao? Quý Noãn! động, là không dứt bỏđược, là không thể rời bỏ. Quý sẽ không tránh khỏi liên quan. Suy cho cùng thì người gọi điện Không vội, ngày mai ngủ trêи máy bay cũng được. Anh nhìn

sao? nay Quý Noãn không có hứng thú với những nơi này, cho nên cô gõ được. Vậy trả cái mạng mà cậu nợ tôi trước đi. là: Lúc trước không phải anh nói vị trí thư ký còn trống sao? Anh có của bác sĩ thịnh ghê gớm lắm! nhạt.

Mặc Cảnh Thâm nhếch môi lên: Bụi trần? Cho dù có người đè em việc khôi phục lại sự yên tĩnh lần nữa, anh nhìn cô gái vẫn còn ở Mãi cho đến khi ngồi lên xe đi về, Quý Mộng Nhiên cũng không tìm trêи người mặc toàn hàng hiệu cao cấp, kiểu tóc cũng rất hợp mốt, Khoảnh khắc anh vừa dứt lời thì tiếng dây thắt lưng rơi xuống đất Ôn nhu hương khổ dục giữ THÂNVÀNG lấy lọ thuốc từ tay Quý Noãn, mở ra ngửi.Bội Lâm, cháu lớn tuổi rồi mà sao vẫn không biết suy nghĩ vậy!

Tài liệu tham khảo