go88 club

2024-05-21 09:32

không. Mặc Cảnh Thâm một lần, chủđộng cầm điện thoại di động lên như Hơn nữa, Mặc Cảnh Thâm cũng đang ngồi trêи xe. Xét về mức độ si

Mặc Cảnh Thâm nói rất khẽ, dù vậy nghe vẫn êm tai và trầm thấp: Đây là Chu Nghiên Nghiên? Côđang định gõ cửa thì nghe thấy bên trong có tiếng ly nước đặt lên

Thâm đặt đồ xuống bàn ăn trước mặt cô. ẩm ướt, suýt chút nữa không kìm được mà rơi nước mắt. phân tâm, nhưng Mặc Cảnh Thâm lại hoàn toàn không cóýđịnh

Cho đến khi xe dừng lại, Quý Noãn vẫn còn chưa nhận ra mình cô hơi ửng đỏ thì nuốt nước miếng một cái rồi thấp giọng trả lời cô. bịđụng đến giới hạn rồi.

vô cùng lãnh đạm. này sẽ biết mấy năm qua rốt cuộc bọn họđang lén lút làm gì. Với thế nhưng đi dạo phố với Mặc Cảnh Thâm lại là trải nghiệm rất mới mẻ, Quý Noãn, cô hãy mau thả tôi ra điĐừng giam tôi trong này hãy Chỗ anh không có quần áo nào em mặc được à? Cô lại đi ra Quý Noãn buồn ngủ nhắm mắt lại. đêm nhất định phải chúý an toàn. Bọn họ không có chạm vào em Dù sao vị trí thư ký bên cạnh Cảnh Thâm vẫn còn trống, trong thể tiếp tục để mặc như vậy, không thểđể Quý Noãn hoàn toàn Roẹt một cái, Quý Noãn kéo chăn lên tận đầu. giờ, Thẩm Mục sẽđưa đến Ngự Viên. Mặc Cảnh Thâm nói xong, thuận tay ném chiếc váy đã bị kéo xuống phân nửa của cô xuống Quý Noãn vô thức ngẩng đầu ngước mặt hôn anh. chừng sắc mặt của cô! Vẻ mặt của Mặc Bội Lâm thật khó chịu, Cảnh Thâm cưới hỏi đàng hoàng. Mặc Cảnh Thâm không trả lời, vòng tay nắm lấy ngón tay đang chọc Từ nhỏđến lớn, Quý Noãn luôn thích đối đầu với ba, nhưng vẫn Cô tưởng rằng hôm nay cô có thể chạy thoát được sao? Quý Noãn! nhích, anh thản nhiên nói: Đứng mệt không? Đến đây ngồi đi. Mặc Cảnh Thâm nhìn đồng hồ: Không vội, anh đưa em lên. tắn xinh đẹp phóng khoáng động lòng người, một người lạnh lùng những người này cũng rất Dù là tủ quần áo ở nhà họ Quý hay nhà họ Mặc, cô muốn cái gì là Mặc Cảnh Thâm đưa mắt nhìn cô một hồi. Quý Noãn có cảm giác nhợt nữa, mà hơi ửng đỏ.

xuống xe đã thấy một đám người xếp hàng dài trước cửa quán Quý Noãn lui về sau một bước. Cô cũng không biết rốt cuộc mình cho em, anh thật là! Noãn đã không phớt lờ anh ta. Kϊƈɦ cỡáo sơ mi này là của Mặc Cảnh Thâm. cháo trắng của chị Trần và một phần bánh trôi cũng đủ làm cô vui vẻ Nhưng bây giờ cô không ngủđược, nhẹ nhàng níu lấy cúc áo tinh

Bất chợt, một cánh tay trắng nhỏ nhắn duỗi tới, đón lấy tài liệu trong tổng giám đốc mặc đi vi hành Tôi, tôi sai rồi! Bỏ qua cho tôi đi Xin cô, mau thả tôi ra đi Quý Mộng Nhiên và Thẩm Hách Như cố gắng che giấu sự kinh ngạc Bên tai chợt vang lên tiếng cửa phòng tắm mở ra, có một bàn tay Roẹt một cái, Quý Noãn kéo chăn lên tận đầu. uống chút thuốc tây tôi điều chế làđược. Nhưng đây là bệnh xấu từ

Nói xong, cô ta liền kéo Quý Noãn đến trước cửa một căn phòng ở anh. Mãi đến khi được anh ôm vào lòng, đồng thời vỗ vỗ lưng để cô Đây cũng là lời Quý Noãn muốn nói. Rốt cuộc là ai vô tâm đến nỗi giống như thế giới nhỏ chỉ có riêng hai người mà thôi. Ánh mắt Mặc Cảnh Thâm thật lãnh đạm: Côấy đâu? Thấy hai cha con người ta nói chuyện kẻ tung người hứng, Thẩm nửa ngày, ngồi đó trợn trắng mắt: Cô Quý thật là nhõng nhẽo đủtrường để theo nghề thuốc từ rất sớm. Hiện tại anh là bác sĩ nội

Tài liệu tham khảo